Nghe tin chồng vỡ nợ, cô vợ gói ghém ngay đồ đạc rồi cuốn gói theo tình trẻ và cái kết 10 năm sau gặp lại khiến ai nấy đều bàng hoàng

Nghe tin chồng vỡ nợ, cô vợ gói ghém ngay đồ đạc rồi cuốn gói theo tình trẻ và cái kết 10 năm sau gặp lại khiến ai nấy đều bàng hoàng

Tôi có một gia đình nhỏ. Cứ tưởng đó chính là bến của hạnh phúc vì trước giờ tôi vẫn luôn hết mực yêu thương vợ con. Gia đình tôi và gia đình vợ đều có chút khá giả. Thế nên khi vợ chồng tôi về chung sống đã có sẵn nhà cho.

Chúng tôi quen nhau từ hồi học đại học, cũng yêu đâu đó 5 năm trời rồi mới cưới. Vậy mà không ngờ, làm vợ được gần 8 năm rồi mà cô ấy vẫn nhất quyết bỏ bố con tôi đi. Vợ tôi là một cô nàng tài giỏi nhưng cũng khá ham chơi. 

Quen nhau 5 năm cũng hiểu được tính vợ. Vợ tôi sống trong điều kiện khá giả quen, thế nên chắc chắn chịu khổ là điều không thể làm đươc. Lấy nhau về tôi tự thành lập công ty riêng, chỉ sau 3 năm công ty cũng đã đi vào quỹ đạo và công việc làm ăn của tôi phất lên như diều gặp gió.

Cuộc sống của vợ chồng tôi vô cùng khá giả. Cũng bởi thế nên tôi càng tin tưởng rằng mình đang có một gia đình hạnh phúc. Thế nhưng, đợt đó là kỉ niệm 8 năm ngày vợ chồng tôi kết hôn. Chúng tôi đã có một cậu con trai nhỏ lên 5 tuổi. Vợ tôi không có ý định sinh thêm con vì sợ người xấu. Dù cả gia đình ai cũng khuyên nhưng cô ấy nhất định không nghe.

(Ảnh minh họa)

Thế rồi tôi thì bận làm ăn, vợ thì ở nhà chỉ chăm chút sắc đẹp, đi tậm gym này kia nên nhìn vợ ngày càng trẻ trung hơn. Tôi cũng lo giữ vợ lắm mà sợ không giữ nổi. Hôm đó, tôi nhớ tôi có một cậu đồng nghiệp. Cậu ta là nhân viên của tôi. Nhưng cũng thân như anh em trong nhà vì cậu ấy theo tôi từ những ngày đầu tiên tôi mới lập nghiệp. Cũng vì thế nên khi cậu ấy nói vô tình gặp vợ tôi được trai lạ trở đi là tôi suy sụp lắm.

Đã thế dạo đó đúng lúc đấy thì công ty tôi gần như vỡ nợ vì bị dò rỉ thông tin từ một nhân viên cấp dưới khiến cho công ty rơi vào tình trạng vô cùng khốn đốn. Cứ nghĩ đến cảnh công ty không thể cứu vãn nổi mà tôi không biết phải làm sao. Đã vậy vợ lại còn đi với người khác càng khiến tôi cảm thấy bế tắc đến vô cùng.

Thật không ngờ, cái tin tôi vỡ nợ được lan từ đâu đến tai vợ tôi. Trong lúc tôi mệt mỏi và cần cô ấy nhất thì cô ấy lại nhanh vội gói ghém ngay đồ đạc rồi cuốn gói theo tình trẻ của mình bỏ lại đứa con thơ đang ở nhà trẻ chưa ai đón cùng với một bức thư với nội dung: “Em đã kí đơn ly hôn rồi, em có người mới nên sẽ theo anh ấy. Em không thể sống với một người chồng nghèo được. Anh đến trường đón con về chăm sóc nhé, người yêu em không muốn em đem theo con…”. Thật kinh khủng, không thể ngờ được rằng vợ tôi lại có thể làm thế.

Tôi đã tìm cô ấy, cảm giác như mình vừa mất đi tất cả vậy. Giờ thì vợ bỏ đi còn với đứa con dại, công việc thì đang gặp khó khăn, tôi không biết mình nên làm gì nữa. Sau đó tôi đã quyết định cố gắng xây dựng lại cơ nghiệp. Cũng có cậu em đồng nghiệp luôn ở bên giúp đỡ tôi. Sau hơn 2 năm thì tôi đã gây dựng lại được cơ nghiệp của mình. Tôi một mình cố gắng nuôi con và làm tốt công việc của mình. Thấm thoắt mới đó mà đã 10 năm trôi qua. Từ ngày vợ tôi bỏ đi, cô ấy không hề liên lạc lại lấy 1 lần. Thật không thể ngờ được cô ấy lại bạc tình bạc nghĩa đến vậy.

(Ảnh minh họa)

Thế rồi không ngờ, ông trời lại cho tôi gặp lại cô ấy vào 1 ngày từ khi người phụ nữ ấy rời xa gia đình bỏ đi. Tôi vô cùng sững sờ khi gặp lại cô ấy trong hoàn cảnh đó. Một người phụ nữ gầy gò đang nằm trong bệnh viện với gương mặt hốc hác vô cùng. Thật không ngờ cô ấy lại ở đây. Vừa nhìn thấy tôi cô ấy trực trào nước mắt hỏi:

– Anh có khỏe không? Con có ngoan không? Có học giỏi không? Có nghe lời anh không?

– Sao em lại ở đây? Anh hỏi sao em lại ở đây.

– Em… em bị bệnh. Nhưng lúc đó công ty anh đang gặp khó khăn. Em không muốn anh thêm mệt mỏi vì em nên em đã bỏ đi.

– Sao em lại làm như thế. Em có biết rằng anh đã hận em biết bao nhiêu không?

– Em… em xin lỗi.

Tôi không biết phải nói gì với em nữa. Chỉ biết đứng đó nhìn em đang gầy gò mà tôi chỉ biết khóc. Tôi chỉ biết hứa sẽ đưa con đến thăm em. Em bị bệnh vậy mà lại lừa dối tôi. Để rồi 10 năm sau gặp lại nhau trong hoàn cảnh này. Tôi đã nghĩ, thà rằng em đã bỏ đi thật sự và đang sống hạnh phúc ở một nơi nào đó. Nhưng giờ nhìn em gầy gò trên giường bệnh. 1 mình em chiến đấu với căn bệnh của mình mà tôi lại còn hận em, trách em nữa. Càng nghĩ tôi càng cảm thấy đau lòng. Cũng có thể vì công việc quá bận rộn nên khiến tôi trở thành một người đàn ông vô tâm. Để đến mức vợ mình bị bệnh và chọn một lý do khác để bỏ tôi đi mà tôi cũng không hề hay biết.

Sưu tầm