Mẹ gửi tiền lên cùng với lá thư, cô gái chỉ cầm tiền rồi vứt thư đi

Mẹ gửi tiền lên cùng với lá thư, cô gái chỉ cầm tiền rồi vứt thư đi

Từ khi lớn lên, Giang chỉ biết có mẹ, cả tổ ấm của cô cũng chỉ gói gọn trong một chữ “Mẹ”.

Bố Giang mất sau một tai nạn từ năm cô mới 2 tuổi, mẹ ở vậy nhất quyết không chịu đi bước nữa. Nhiều khi thấy mẹ lủi thủi một mình, ốm đau không biết kêu ai Giang cũng khuyên mẹ nên tìm một người nào đó bầu bạn lúc tuổi già. Thế nhưng, mẹ xua tay và nói “Mẹ chỉ cần có con thôi là mãn nguyện rồi”.

Hai mẹ con Giang vẫn bình yên sống qua ngày cho đến năm cô học lớp 11. Một buổi tối Giang ôm mẹ thủ thỉ

– Mẹ ơi, con.. yêu rồi.

Đột ngột nghe con gái tâm sự, mẹ ngây người vài giây, trong ánh mắt mẹ lại chỉ toàn là hoang mang, lập tức mẹ đẩy con gái ra

– Yêu?? Con còn bé, lo học hành đi, chỉ có con đường học mới giúp con thoát khỏi cái nghèo cái khổ thôi con biết chưa??

– Nhưng Khánh nói anh ấy yêu con thật lòng và sẽ lo cho con. Anh ấy sắp bỏ học đi làm kiếm tiền rồi mẹ. Con sẽ đi cùng anh ấy.

– Con nói gì thế?? – Mẹ cau mày giận dữ

– Không phải mẹ không cho con yêu, nhưng giờ chưa phải lúc, con chờ vài năm nữa học hành đàng hoàng ra trường có công ăn việc làm rồi chọn chồng vẫn chưa muộn. Còn thằng Khánh, nó nổi tiếng ăn chơi, học hành không ra gì, con nên tránh xa nó một chút thì tốt hơn

(ảnh minh họa)

Vừa nghe mẹ nói thế, Giang vùng vằng đứng phắt dậy

– Mẹ quá đáng vừa thôi, sao mẹ lại nói người yêu con thế. Con quyết rồi, mẹ đừng cản.

Lần đầu thấy con gái cãi lời mình, mẹ bàng hoàng không đứng vững

– Con dám. con có biết mẹ đặt tất cả hi vọng vào con không?? Bây giờ con định bỏ học đi theo thằng đó sao??

– Học hành thì có gì hay ho hả mẹ?? Con học suốt mười mấy năm qua mẹ thấy tốn bao nhiêu tiền không?? Mẹ thấy mẹ vất vả thế nào không?? Giờ con đi làm luôn chẳng phải mẹ sẽ được thoải mái hơn sao??

– Con phải nghe lời mẹ, nhất định phải học đại học cho mẹ. Nhớ chưa?? Khổ mấy mẹ cũng chịu được.

– Con không học, con sẽ đi theo Khánh.- Giang hét lớn

Mẹ cô liền vung tay tát cho con gái một cái đau điếng. Giang sốc, suốt bao năm qua mẹ thương Giang hơn chính bản thân mình, nhưng hôm nay bà lại chính tay đánh cô. Cô không chịu nổi nỗi nhục này. Những tưởng mẹ sẽ ôm lấy cô dỗ dành như hồi bé, nhưng không, mẹ quả quyết nói