Chuyến taxi đầy nước mắt của cặp mẹ con nghèo đi tìm người cha phản bội

Chuyến taxi đầy nước mắt của cặp mẹ con nghèo đi tìm người cha phản bội

Chú Vinh năm nay đã ngoài năm mươi nhưng vẫn còn thích lái taxi đưa rước khách từ bến xe Miền Tây vào nội thành Sài Gòn. Có khi rảnh rỗi, chú ngồi trong quán nước, vừa uống café vừa kể vài câu chuyện mà chú nghe được trên mỗi chuyến xe.

Chú kể có một dạo, chú đang ngồi chờ trong xe thì thấy một người phụ nữ cùng bé gái tầm 8, 9 tuổi đi lại chỗ chú. Đứa bé gái vừa đi vừa không ngừng giật giật góc áo của người phụ nữ mà hỏi:

“Mẹ ơi, sắp được gặp ba chưa vậy? Con mệt quá!”

Vẻ mặt người phụ nữ tầm ba mươi vô cùng khổ sở, da găm đen, quần áo lấm bùn bẩn thỉu, mí mắt mệt mỏi mà người thì khép nép, cứ ấp a ấp úng. Cô ta đi về phía chú rồi ngập ngừng chìa ra cái điện thoại Nokia màn hình trắng đen, đời cũ và bảo muốn đến chỗ ghi trên điện thoại. Chú Vinh hoài nghi nhìn vào đó thì thấy cái địa chỉ tận Gò Vấp.